Trôi về đâu ngàn năm chợt tỉnh giấc đắng cay?
Mang lời ru tình yêu chôn dấu nơi sông sâu.
Cuộc tình ngày nào, giờ sao vội vã?
Yêu nhau chợt xa nhau rồi mang theo nỗi đau.
Khi em vội quay đi, ngồi hát câu buồn bã.
Anh mong ngày mai kia tình nắng ấm đêm về.
Con tim trăm năm, ngu ngơ sỏi đá.
Đêm từng đêm bồn lê gót.
Mong gặp em ở nơi nào.
Sẽ xóa hết bóng đêm trời giá lạnh.
nhưng mùa đông nào hay biết.
Dẫu tình yêu đã xa khuất
Mãi mãi dối gian kiếp phù du.
Khi mùa đông chợt tan biến.
Em vội quay về nơi này
Mong lời ru ngày xưa đó
Sẽ khắc ghi tình đôi ta.
Trọn đời, trong tình yêu sỏi đá